Còn Gặp Nhau

Thơ Bửu Uyển

Khai Bút đầu năm 2019

Còn gặp nhau thì hãy cứ mơ ,

Ngắm trăng viễn xứ ghép vần thơ ,

Mơ về quê Mẹ thương thương Huế

Xa cách ngàn năm vẫn đợi chờ

 

Còn gặp nhau thì hãy cứ yêu

Giang sơn gấm vóc đẹp mỹ miều

Yêu thầy, yêu bạn, yêu trường cũ ,

Yêu lũy tre xanh nhuốm nắng chiều

 

Còn gặp nhau thì hãy hàn huyên,

Chuyện tình, chuyện nghĩa,  chuyện nhân duyên .

Ơn cha, nghĩa mẹ, tình non nước ,

Giữ lấy cơ đồ của tổ tiên

 

Còn gặp nhau thì hãy nguyện cầu,

Cầu cho đất nước hết thương đau.

Mưa thuận gió hòa trên quê Mẹ.

Ngàn trùng xa cách vẫn thương nhau.

Bửu Uyển (ĐS 11)

Views: 429

Hố Thẳm Trong Tôi

I have but one lamp by which my feet are guided, and that is the lamp of experience.

Patrick Henry

Lê Văn Bỉnh

Em nhắn tôi trở lại quê hương,

Thăm viếng láng giềng và họ hàng,

Gặp vài bạn cũ còn sót lại,

Chia sẻ buồn vui với xóm làng.

 

Bạn thư tôi bàn chuyện đời thường:

Văn hóa, giáo dục hay kinh thương–

Mấy vấn đề tôi còn nghĩ ngợi,

Biết đâu cùng thấy một con đường.

 

***

Lòng tôi xao xuyến tự bao năm,

Cuồng nhiệt ngày đêm những sóng ngầm,

Quê hương ai nỡ quên đi được–

Tất gang hay ngàn dặm xa xăm.

 

Nhưng tôi đã thấy xác trôi sông,

Đầu cắt lìa thân giữa cánh đồng,

Thây người quắp co trong áo trận,

Vẫn còn đây —  ký ức bềnh bồng.

 

Tàu xe chuyên chở sắp dài hàng

Từ khắp miền Nam bao kho tàng,

Chiến lợi phẩm cho miền thắng trận–

Thế kỷ nào thời đại động hang!

 

Miền Nam ơi, mi sẽ bần cùng,

Để rồi cả nước sẽ đi chung,

Đứng lên, ngả xuống theo cờ đỏ;

Ắt phải tuân theo lệnh lạnh lùng.

 

Guồng máy thi nhau chuyển ầm ầm,

Bay về tận láng trại xa xăm,

Đêm ngày thóa mạ –lời trau chuốt.

Tê tái này chết lịm trăm năm!

 

Tôi đã lê thân các trại tù,

Nghe dối gian: cách mạng mùa thu;

Đại ngôn: lịch sử ba giòng thác;

Ruột thịt: miền Nam bọn cựu thù.

 

Gian nan đói khát tháng năm dài;

Ói mửa gập người mùi tanh hôi.

Thối tha bẩn thỉu đành cam phận;

Ruộng dâu xưa, nay hóa biển rồi!

 

Ai chẳng nát lòng khi vượt biên,

Hãi hùng bao chết chóc triền miên.

Tìm sống với vài tia hy vọng.

Đại dương nào phải cảnh thần tiên.

 

Mỗi tin sang khoắng sâu vết hằn.

Đau đớn đâu còn chuyện cá nhân:

Cột mốc lùi xa biên giới Bắc,

Hải đảo lờ mờ sóng Biển Đông.

 

Thành phố sáng choang vang tiếng cười;

Vùng quê tăm tối lệ tuôn rơi.

Cội nguồn xưa … liệng bay nhắc nhở,

Cánh én trúng thương rớt giữa trời.

 

***

Biết nói gì đây với tri âm?

Bao nhiêu năm lặng lẽ âm thầm

H thm trong tôi là có tht:

Sâu trong tim – cùng tận trái tim.

 

Mơ một ngày kia ta gặp nhau,

Tay ấm tay, sóng mắt dạt dào,

Ta nói những gì ta muốn nói…

Hố thẳm năm nào sẽ bớt sâu.

Lê Văn Bỉnh 

Những ngày Tết Canh Dần 2010

 

Views: 139

Các Anh Có Còn Đủ Lửa Gửi Về

Lê Văn Bỉnh

 

Em nhắn anh gửi về chút lửa,

Anh hỏi em sẽ nấu nướng những gì?

Em trả lời cá chết hết ngoài biển trên sông,

Heo gà nhiễm độc ai dám ăn mà nấu;

Lúa rau cháy nắng đầy đồng,

Em không cần đốt thêm chi nữa!

 

Em lại nhắn anh gửi về em chút lửa,

Anh tò mò hỏi em muốn thiêu đốt những gì?

Em trả lời rừng trơ trụi lá;

Đồi đã trọc từ đỉnh xuống chân;

Lâu đài dinh thự của tân cường hào ác bá

Đều xây bằng cốt sắt bê tông,

Cổng kín tường cao nhiều tầng bảo vệ.

Họ có chết đi cũng chỉ thêm đen địa ngục!

 

Mau gửi lửa về, em đêm ngày thúc giục.

Anh nóng lòng muốn biết lửa để làm gì

Khi em không cần nấu nướng đốt thiêu?

Em trả lời không chút chi e ngại:

Để sưởi ấm trái tim em nhiều năm nay nguội lạnh,

Để sưởi ấm mấy chục triệu trái tim quanh đây

Ngỡ mình đang vô vàn hạnh phúc

Trước đất nước của ai đó sắp tiêu vong,

Khi đồng bào của ai đó tù đày gục ngã.

 

Em quả quyết  người ta có thể làm nên tất cả

Với trái tim ấm áp tình nước tình người.

Cuối cùng khi thấy anh  ngần ngại,

Em cũng tỏ ý e dè:

Các anh có còn đủ lửa gửi về?

Câu hỏi đó một mình anh trả lời không nỗi!

 

Lê Văn Bỉnh

tháng 7/2016

Views: 149

Phóng sự: Sinh Hoạt Hội Miền Đông

Video do anh Đỗ Văn Giáp thực hiện

Views: 319